Kể từ khi ông già và bà già đi bắt cá, một câu chuyện kỳ bí đã bắt đầu. Họ phát hiện một quả xoài chín mọng trên một cây xoài, chỉ có duy nhất một quả. Bà già nói ông già trèo lên cây hái cho mình, nhưng khi ông già leo lên, quả xoài tự rơi xuống dưới chân bà già và bà đã ăn hết mà không chia sẻ với ông.
Quay về nhà, bà già bắt đầu mang thai và chỉ sau hai ba ngày, bà sinh ra một đứa con trai, mà đứa bé gọi bà là “bà nội”, vì bà già đã già. Bà già cảm thấy xấu hổ vì đã có con trong tình cảm như vậy, và thêm nữa, đứa bé ra đời đen thui, đen như đáy nồi; vì vậy, bà gọi đứa bé là Glah. Từ khi sinh ra, Glah đã đen kịt; mọi người tránh xa khi gặp nó, gọi nó là “Bẩn lắm!”
Khi Glah lớn lên, mọi người khuyên bà già nên từ bỏ đứa con ghê tởm đó. Bà sợ bẩn khi giữ nó và nhốt nó trong một cái chuồng. Để tạo sạch bản thân, bà đã cúng một con trâu; bà mời nhiều người đến dự lễ cúng, nhưng chỉ có Glah là người đầu tiên trở về với một bó củi to nhất. Dần dần, Glah trở nên khéo léo hơn và thậm chí làm được những phép màu; nhưng mọi người vẫn không tin vào khả năng của nó và tiếp tục nhốt nó trong chuồng.
Trước khi Glah ra đời, bố mẹ nó rất nghèo, thậm chí không có đủ gạo để ăn. Nhưng từ khi có Glah, họ trở nên giàu có nhất xứ. Tất cả tài sản mà Glah tạo ra cho bố mẹ đều đi theo cậu, nhưng bây giờ bố mẹ trở lại nghèo như trước và phải đến vay gạo của Glah.
Glah, bây giờ đã trở nên giàu có và đẹp trai, nhớ lại những ngày khó khăn của mình và thương hại bố mẹ. Mặc dù không muốn chạm vào anh trai, nhưng Glah cho anh ta một ít gạo khi anh ta khóc. Nhưng bố mẹ của Glah lại nhớ lại những lời trách móc cay nghiệt của mình và đặc biệt là cách anh trai đã đối xử với Glah. Glah không muốn cho anh ta chút gì hết, nhưng vẫn thương hại và cho anh ta một ít gạo.