Sưu tầm: Kho tàng truyện cổ Kòn Cau
Ngày xưa đó, đến lúc sắp sinh con, người ta phải mổ bụng người phụ nữ để lấy đứa con ra. Cứ như vậy, nhiều lần cả mẹ lẫn con không ai qua khỏi. Khi một người phụ nữ nọ sắp sinh con, người đàn ông buồn lắm, anh ta khóc sướt mướt tối ngày, vì vợ của anh chắc chắn sẽ chết.
Trong khi đi xúc tôm xúc cá, kiếm rau cho vợ ăn, anh đã khóc bên dòng suối. Thương tình, một con khỉ đến hỏi han, anh đã trình bày trong nước mắt. Con khỉ đã chỉ dẫn anh cách sinh đẻ, nó đã cho anh thuốc dễ sinh. Anh mừng lắm mà chạy về nhà báo tin cho vợ.
Khoảng hơn bảy ngày sau, vợ anh đau vì sắp sinh. Người ta kéo đến, có người đã mang sẵn con dao, để rạch bụng vợ của anh mà lấy con. Anh chợt nhớ đến lời của con khỉ. Anh đã làm theo sự chỉ dẫn của nó và dùng thuốc dễ đẻ, vợ anh đã sinh con một cách bình an, mẹ tròn con vuông. Cả làng mừng rỡ và từ đó người phụ nữ đã biết cách sinh đẻ cho đến ngày nay.
Kể từ đó, để nhớ ơn con khỉ, Kòn Cau chúng ta đã thêu dệt lên hình ảnh thân khỉ đầu người “kòn dô bồ kòn cau” lên trang phục của mình. Và cũng từ đó, mỗi khi thấy xương cốt con khỉ trong rừng, chúng ta những người cao niên, mang về và để vào nơi linh thiêng không phải để thờ đâu, mà để nhớ ơn nó, vì nó đã dạy tổ tiên chúng ta biết cách sinh đẻ. Vì Thần Linh đã truyền dạy để nó chỉ dẫn chúng ta sinh đẻ đúng cách đó.