Tin mừng: Mt 8, 23-27
Khi ấy, Chúa Giêsu xuống thuyền, có các môn đệ theo Người. Và đây biển động dữ dội, đến nỗi sóng phủ lên thuyền, thế mà Người vẫn ngủ.
Các môn đệ lại gần đánh thức Người dậy mà rằng: “Lạy Thầy, xin cứu lấy chúng con kẻo chết mất!”
Chúa phán: “Hỡi những kẻ yếu lòng tin! Sao các con nhát sợ?” Bấy giờ Người chỗi dậy, truyền lệnh cho gió và biển. Và biển yên lặng như tờ!
Cho nên những người ấy kinh ngạc mà rằng: “Ông này là ai mà gió và biển đều vâng phục?”
Suy niệm: Bàp Vincente K’Brèp
SÓNG NGẦM
Nhiều người lầm tưởng đi theo Chúa để thoát khỏi những sóng gió trong cuộc đời. Trái lại người theo Chúa lại gặp nhiều nỗi gian truân. Có những con sóng bên ngoài làm vững tay chèo. Nhưng cũng có sóng ngầm làm lật con thuyền.
Hôm nay, thánh Matthêu thuật lại việc thuyền các môn đệ gặp trận cuồng phong trên biển. Chúa Giêsu cũng có mặt trên thuyền cùng với các môn đệ, nhưng trận cuồng phong đâu có nể nang sự hiện diện của Chúa: biển động dữ dội, đến nỗi sóng phủ lên thuyền, thế mà Người vẫn ngủ. Cứ ngỡ có thầy Giêsu mọi sự sẽ êm ả, bình an, mọi sự sẽ thuận buồm xuôi gió. Nhưng không, biển động mạnh, sóng ập vào như muốn nhận chìm và nuốt chửng con thuyền. Thế nhưng, thầy Giêsu vẫn ngủ, Ngài ngủ cách bình an, đang khi các môn đệ đang hoảng loạn. May mắn thay, các ông vẫn còn nhớ ở trên thuyền có Thầy và đến gần để đánh thức Thầy. Bài trình thuật cho thấy, thầy Giêsu có quyền năng trên thiên nhiên, trên nỗi sợ hãi của con người, chỉ có điều ta có đánh thức Ngài không? Con sóng bên ngoài nhắc cho chúng ta nghĩ đến con sóng bên trong tâm hồn.
Con thuyền đời chúng ta cũng bị tấn công không kém khi những khó khăn, những chuyện không may, những hiểu lầm và thất bại trong cuộc sống… lúc đó chúng ta có nhớ đến Chúa không? Chúng ta có tin Chúa quyền năng khi mà Ngài vẫn như im lặng không? Bởi đâu có sự rạn nứt, đổ vỡ trong gia đình? Đó chẳng phải vì cái tôi quá lớn không thể tha thứ, không còn chỗ cho người mình đã thề hứa để cùng đi đến cuối chặng đường sao? Bởi đâu có bất công? Đó chẳng phải vì lợi ích cá nhân mà người ta coi thường nhân vị đó sao? Bởi đâu có chiến tranh hận thù? Đó chẳng phải do lòng tham lam vô đáy của con người ư? Bởi đâu có nghi nan nghờ vực? Đó chẳng phải do gian dối ư? Chúa Giêsu vẫn ngồi đó. Ngài có đó, nhưng dường như cuộc đời chúng ta vắng bó Chúa. Chính vì trong đời ta không để cho Chúa Giêsu hiện diện nên con sóng của sự xấu tàn phá con thuyền của chúng ta. Khi một người đã bị sóng dữ là tội lỗi tàn phá thì nó sẽ lây lan và tàn phá những người xung quanh. Giống như một con nghiện không chỉ tàn phá bản thân mà còn tàn phá cả họ hàng thân thuộc.
Xin Chúa phán một lời để dẹp yên sóng ngầm trong lòng chúng ta.