Mẹ nói với con

Con yêu của mẹ,

Ngồi bên bếp lửa, nhìn những làn khói bay lên cao rồi tan vào không trung, mẹ lại nghĩ về con, về tương lai của con. Con là niềm hy vọng lớn nhất trong cuộc đời cha mẹ. Và hôm nay, mẹ muốn nói với con một điều thật giản dị mà cũng thật quan trọng: Con hãy cố gắng học chữ để giúp cha mẹ.

Con biết không, cuộc đời mẹ gắn liền với những ngày dài trên nương rẫy, bàn tay chai sần bởi cuốc đất, đôi chân nứt nẻ vì bước đi trên những con đường sỏi đá. Cha con cũng vậy, lưng cha đã còng đi vì những bao gạo nặng trĩu, vì gánh nặng của cả gia đình. Nhưng có một điều mà cha mẹ luôn cảm thấy tiếc nuối, đó là cha mẹ chưa từng được học chữ.

Mẹ nhớ những lần ra chợ, nhìn những tờ giấy ghi giá mà không hiểu, phải hỏi người khác. Những lần cần gửi thư, mẹ chỉ biết lặng lẽ nhờ người viết hộ. Cảm giác ấy, vừa buồn vừa xấu hổ, mà cũng đầy bất lực. Mẹ ước gì, trong đời mình, mẹ có thể hiểu được những dòng chữ đơn giản, để không cần dựa vào ai, để có thể tự mình làm chủ cuộc sống.

Vì thế, mẹ và cha đã quyết tâm: Con phải được đến trường. Không chỉ để đọc sách, mà để mở mang tri thức, để không phải sống trong cảnh thiếu hiểu biết như cha mẹ. Mẹ muốn con có thể đọc được những điều trên giấy tờ, tính được những con số, và quan trọng nhất, có thể giúp cha mẹ khi cha mẹ không hiểu, không biết.

Con ơi, học chữ là cánh cửa mở ra một thế giới mới, nơi con không chỉ học cách làm người, mà còn biết cách chăm sóc cho chính mình và những người xung quanh. Cha mẹ đã dốc hết sức lực, làm ngày làm đêm để con có sách vở, có áo mới mặc đến trường. Mỗi đồng bạc kiếm được, mẹ đều nghĩ đến việc con sẽ cần gì cho con đường học tập của mình.

Mẹ không mong con trở thành một người giàu có hay danh giá. Điều mẹ mong muốn chỉ đơn giản là con trở thành người biết yêu thương, biết sẻ chia, và biết cách dùng cái chữ để giúp gia đình, bà con trong làng. Mai này, nếu có ai hỏi, mẹ chỉ cần nói: “Con tôi biết chữ, nó đã giúp chúng tôi nhiều lắm.” Chỉ cần vậy thôi, mẹ cũng thấy hạnh phúc rồi.

Học chữ không dễ đâu con. Con sẽ phải thức khuya, dậy sớm, cố gắng nhiều hơn khi bài khó. Nhưng con hãy nhớ, cha mẹ luôn ở đây, luôn là điểm tựa để con tiến lên. Mỗi giọt mồ hôi cha rơi xuống, mỗi vết nứt trên tay mẹ, tất cả đều là vì con.

Con yêu, hãy nghĩ đến những lúc mẹ không hiểu một tờ giấy cần ký, những lần cha phải lúng túng khi hỏi đường. Hãy nghĩ đến một ngày, con lớn lên, mạnh mẽ và tự tin, chỉ dẫn cha mẹ bằng những điều con đã học được. Ngày đó, mẹ tin rằng tất cả những nhọc nhằn hôm nay đều xứng đáng.

Con hãy cố gắng học chữ, không chỉ cho cha mẹ, mà cho chính con, cho tương lai mà con xứng đáng được hưởng.

Mẹ yêu con,
Người mẹ không biết chữ, nhưng mang trong lòng một tình yêu vô hạn dành cho con.

Về Ban biên tập

Hãy kiểm tra thêm

Cau RơGơi Pañ SơNa Tam Sre

Tam tŭ ngai, cau gen lòt sùm jòi sềm tơ-gah sre. Khai rơgơi ngăn pañ …

Bàr Nă Oh Mi Lòt Sơn Pàm Lời Geh Ka

  Bàr nă ŏh mi khai lòt sơn pàm tam dà rơbòng sre. Bàr nă …

Người Chrau hay Jro và Churu có phải là một ?

Có lẽ, nhiều người sẽ nhầm lần hai cộng đồng này là một tộc người …