Tin mừng: Lc 1, 26-38
Bà Ê-li-sa-bét có thai được sáu tháng, thì Thiên Chúa sai sứ thần Gáp-ri-en đến một thành miền Ga-li-lê, gọi là Na-da-rét, gặp một trinh nữ đã thành hôn với một người tên là Giu-se, thuộc dòng dõi vua Đa-vít.
Trinh nữ ấy tên là Ma-ri-a. 28 Sứ thần vào nhà trinh nữ và nói: “Mừng vui lên, hỡi Đấng đầy ân sủng, Đức Chúa ở cùng bà.” Nghe lời ấy, bà rất bối rối, và tự hỏi lời chào như vậy có nghĩa gì.
Sứ thần liền nói: “Thưa bà Ma-ri-a, xin đừng sợ, vì bà đẹp lòng Thiên Chúa. Và này đây bà sẽ thụ thai, sinh hạ một con trai, và đặt tên là Giê-su. Người sẽ nên cao cả, và sẽ được gọi là Con Đấng Tối Cao. Đức Chúa là Thiên Chúa sẽ ban cho Người ngai vàng vua Đa-vít, tổ tiên Người. Người sẽ trị vì nhà Gia-cóp đến muôn đời, và triều đại của Người sẽ vô cùng vô tận.”
Bà Ma-ri-a thưa với sứ thần: “Việc ấy sẽ xảy ra cách nào, vì tôi không biết đến việc vợ chồng!” Sứ thần đáp: “Thánh Thần sẽ ngự xuống trên bà, và quyền năng Đấng Tối Cao sẽ rợp bóng trên bà, vì thế, Đấng Thánh sắp sinh ra sẽ được gọi là Con Thiên Chúa. Kìa bà Ê-li-sa-bét, người họ hàng với bà, tuy già rồi, mà cũng đang cưu mang một người con trai: bà ấy vẫn bị mang tiếng là hiếm hoi, mà nay đã có thai được sáu tháng. Vì đối với Thiên Chúa, không có gì là không thể làm được.” Bấy giờ bà Ma-ri-a nói: “Vâng, tôi đây là nữ tỳ của Chúa, xin Chúa cứ làm cho tôi như lời sứ thần nói.” Rồi sứ thần từ biệt ra đi.
Suy niêm: Bàp Vincente K’Brèp
LỄ ĐỨC MẸ MÂN CÔI
Hoa hồng thường được biết đến với ý nghĩa tượng trưng cho tình yêu vĩnh hằng, cao quý và sâu đậm. Bởi đó, trong tiếng Anh người ta gọi Kinh Mân Côi là Holy Rosary, như là những bông hoa hồng tình yêu mà con cái khắp nơi dâng lên tặng Mẹ Maria. Chuỗi Mân Côi là một câu chuyện dài về tình yêu Thiên Chúa dành cho nhân loại nói chung và cho Mẹ nói riêng.
Tiên vàn, Thiên Chúa là Đấng yêu thương nhân loại như được thánh Phaolô diễn tả trong thư Galatta: Khi thời gian tới hồi viên mãn, Thiên Chúa đã sai Con mình tới, sinh làm con một người đàn bà, và sống dưới Lề Luật, để chuộc những ai sống dưới Lề Luật, hầu chúng ta nhận được ơn làm nghĩa tử. Tiên vàn Con Thiên Chúa xuống thế làm người là vì yêu nhân loại chúng ta. Thiên Chúa muốn con người không chỉ được giải thoát khỏi cảnh tội lỗi lầm than, khỏi cảnh nô lệ ma quỷ và sự chết, Ngài còn muốn họ trở thành con cái Thiên Chúa để được thừa hưởng gia nghiệp tồn tại muôn đời. Chúa Giêsu đã diễn tả tình yêu sâu đậm này bằng chính cuộc sống của Ngài và đặt đỉnh điểm trên cây thập giá. Ngài yêu đến đổ máu đào cho người mình yêu.
Đối với Mẹ Maria, Thiên Chúa ưu ái yêu thương khi chọn gọi Mẹ cộng tác vào chương trình yêu thương của Thiên Chúa. Trong lời chào của sứ thần Gabriel chúng ta được nghe: Mừng vui lên, hỡi Đấng đầy ân sủng, Đức Chúa ở cùng bà. Mẹ đầy ân sủng vì có Chúa ở cùng, bao bọc chở che. Và khi can đảm nói lời xin vâng Mẹ được diễm phúc làm Mẹ của Con Đấng Tối Cao. Đó là ơn độc nhất vô nhị, không còn ai có thể tranh giành với Mẹ được nữa. Bởi đó, khi mừng lễ Đức Mẹ Mân Côi là chúng ta cùng chung tâm tình sâu xa của Đức Mẹ để dâng lên Thiên Chúa lòng cảm mến biết ơn trước tình yêu lớn lao của Ngài. Và trong bài trích sách Tông Đồ Công Vụ thuật lại trên núi Ôliu có Đức Mẹ Maria cùng hiện diện cầu nguyện với các Tông Đồ sau những biến cố Chúa Giêsu chịu khổ nạn phục sinh và lên trời vinh hiển. Vì thế, khi cầu nguyện với Kinh Mân Côi là chúng ta cùng với Mẹ ôn lại cuộc đời của Chúa Giêsu đúng như lời người ta vẫn gọi: Kinh Mân Côi là cuốn Phúc Âm rút gọn.
Mỗi khi lần chuỗi Mân Côi, xin cho chúng ta có cùng tâm tình với Đức Mẹ để không ngừng tạ ơn ngợi khen Thiên Chúa. Và chớ gì chúng ta không ngừng xin Mẹ cầu cho chúng ta là kẻ có tội khi nay và trong giờ lâm tử.