Đường Con Theo Chúa

 

 

Tin mừng : 8,18-22

Khi ấy, thấy xung quanh có đám đông, Đức Giêsu ra lệnh sang bờ bên kia. Một kinh sư tiến đến thưa Người rằng: “Thưa Thầy, Thầy đi đâu, tôi cũng xin đi theo”. Đức Giêsu trả lời: “Con chồn có hang, chim trời có tổ, nhưng Con Người không có chỗ tựa đầu”. Một môn đệ khác thưa với Người: “Thưa Ngài, xin cho phép con về chôn cất cha con trước đã”. Nhưng Đức Giêsu bảo: “Anh hãy đi theo tôi, cứ để kẻ chết chôn kẻ chết của họ”.

Suy niệm: Bàp Vincente K’Brèp

ĐƯỜNG  CON THEO CHÚA

Phải chăng chúng ta đi theo Chúa để được tiến thân? Hay chúng ta đi theo Chúa để dựa vào đó chúng ta tìm kiếm một điều gì đó không phải là Chúa?

Chúng ta đừng quên Chúa Giêsu đang trên đường tiến về Giêrusalem, nghĩa là Ngài sắp chịu khổ hình thập giá vì tội lỗi chúng ta. Ngài đã phải chiến đấu hy sinh bỏ mình để có thể thi hành thánh ý Chúa Cha. Trên con đường lên núi Sọ, không có một người nào, cũng chẳng có vật nào có thể an ủi Chúa Giêsu ngoài một mình Chúa Cha. Tại sao lại như vậy? Vì Chúa Cha là nguồn mạch sự sống là Đấng ban phát nguồn ân sủng. Thế nhưng, trong bối cảnh của vườn Cây Dầu, Chúa Cha dường như im lặng không trả lời. Chúa Giêsu dường như không tìm đâu chỗ tựa đầu. Tuy nhiên Chúa Giêsu vẫn một lòng tin tưởng phó thác vào tình yêu quan phòng của Chúa Cha, dù không có cách nào để bắm víu. Nhờ đó, Chúa Giêsu trở nên chỗ dựa vững chắc cho những ai long đong, lận đận, vì Ngài có kinh nghiệm bị sự bỏ rơi nhưng vẫn một niềm tín thác để có thể thông cảm với ai bị bỏ rơi đơn độc.

Bở đó, trên đường lên núi Sọ, nhiều người muốn theo Chúa Giêsu nhưng thực sự họ đi chỉ vì tìm tư lợi, thế nên nhiều trường hợp không thể bước đi theo Chúa được. Ông luật sĩ muốn đi theo Chúa Giêsu để làm gì? Ông đi theo Chúa Giêsu vì muốn được nổi tiếng, vì quyền năng và danh tiếng của Chúa chăng? Chúa Giêsu nói thẳng với những ai muốn đi theo Ngài là phải từ bỏ, là chấp nhận số phận bị bỏ rơi không có nơi gối đầu, đi theo Chúa là chấp nhận sự phiêu lưu mạo hiểm. Đi theo Chúa cũng đòi hỏi sự can đảm dứt khoát. Chúng ta phải chấp nhận để kẻ chết chôn kẻ chết, phải bỏ đi lối suy nghĩ của người đời để chấp nhận ý Chúa, chấp nhận mất đi để rồi tìm lại được mạng sống, chính lúc chết đi là khi vui sống muôn đời. Đi theo Chúa là cuộc hành trình đòi chúng ta ghét những gì Chúa ghét là tội lỗi, là ghét lối sống gian ác với những dễ bị tổn thương. Và đồng thời, chúng ta phải yêu, phải mến những gì Chúa yêu Chúa mến là lòng yêu thương con người.

Lạy Chúa, xin ban cho con biết vì Chúa mà cho đi mà không tính toán. Nhờ đó con biết quảng đại phục vụ Chúa trong mọi người.

Về Ban biên tập

Hãy kiểm tra thêm

Chúa Tim Tôi

      Tin mừng: Lc 15, 1-10 Các người thu thuế và các người …

Nhìn Xa Một Chút

    Tin mừng: Lc 16, 1-8 Đức Giê-su còn nói với các môn đệ …

Tấm Lòng Bà Góa

Tin mừng: Mc 12, 38-44 Khi ấy, Chúa Giêsu nói cùng dân chúng trong khi …

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.