Đi tới bến bình an

Tin Mừng Ga 6, 16 – 21

Chiều đến, các môn đệ Chúa Giê-su xuống bờ biển. Rồi lên thuyền, sang bên kia, trẩy về hướng Ca-phác-na-um. Trời đã tối, mà Chúa Giê-su vẫn chưa đến với họ. Bỗng cuồng phong thổi lên, biển động mạnh. Khi chèo đi được chừng hai mươi lăm hay ba mươi dặm, thì họ thấy Chúa Giê-su đi trên mặt biển, tiến lại gần thuyền, họ hoảng sợ. Nhưng Người nói với họ: “Chính Thầy đây, đừng sợ”. Họ định rước Người lên thuyền, nhưng ngay lúc ấy, thuyền đã đến nơi họ định tới.

Ðó là lời Chúa.

Suy niệm : Bàp Vincente K’Brèp

ĐI TỚI BẾN BÌNH AN

Sau khi Chúa Giêsu Phục Sinh chiến thắng tử thần, con người chúng ta vẫn tiếp tục đối diện với phong ba bão táp của cuộc sống. Chỉ có điều, người nào tin tưởng vào Chúa sẽ cập bến bình an.

Thật là ý nghĩa khi nghe bài Tin Mừng Chúa Giêsu đi trên mặt biển hồ Galilêa sau khi chúng ta mừng biến cố Chúa Phục Sinh. Điều này giúp chúng ta hiểu rằng Chúa Giêsu không chỉ có quyền năng trên biển tự nhiên, mà Ngài có quyền trên biển khổ của sự chết. Biến cố Chúa Giêsu đi trên mặt nước cũng được Tin Mừng theo thánh Matthêu và thánh Marcô mô tả nhưng với vài chi tiết khác nhau. Sự khác nhau này làm cho ta thấy chủ ý khác nhau của mỗi tác giả Tin Mừng. Thánh Gioan không nói đến chi tiết Chúa Giêsu đến để trợ giúp cho các Tông Đồ đang gặp khó khăn, cũng không nói gì đến việc làm cho sóng gió im lặng, nhưng lại nói đến thuyền các các Tông Đồ tới bến tức thì. Điều này hướng chúng ta đến Chúa Giêsu nhiều hơn. Chúa Giêsu là Đấng đầy quyền năng thần linh và không tùy thuộc vào những giới hạn của định luật tự nhiên.

Ngay từ những ngày đầu sau biến cố Phục Sinh, Giáo Hội đã gặp những sóng gió cần được giải quyết. Khi số môn đệ thêm đông, thì các tín hữu Dothái theo văn hoá Hylạp kêu trách những tín hữu Dothái bản xứ, vì trong việc phân phát lương thực hằng ngày, các bà goá trong nhóm họ bị bỏ quên. Các Tông Đồ đã không giải quyết một mình nhưng cùng với cộng đoàn bàn bạc và giải quyết. Điều này cần sự khiêm tốn lắng nghe nhau và nhất là lắng nghe tiếng Chúa để giải quyết. Sau khi đã cầu nguyện bàn hỏi, họ cùng quyết định với sự dẫn dắt của Chúa Thánh Thần. Tất cả mọi người đều cảm thấy mình có vai trò và bổn phận để xây dựng cộng đoàn. Họ thấy mình được tôn trọng và ý kiến được xem xét và đón nhận. Trong phương diện cá nhân đó là cảm giác chúng ta thuộc về, được yêu thương. Nhờ đó chúng ta có sức thoát khỏi những khó khăn, sóng gió của cuộc đời. Tuy nhiên, sự vắng mặt của Chúa Phục Sinh không làm chúng ta thôi tin vào Chúa, trái lại đó là cơ hội để ta vững lòng trông cậy, vì tin rằng Chúa luôn hiện diện cách vắng mặt và tiếp tục nói với chúng ta: Chính Thầy đây, đừng sợ.

Xin cho chúng ta luôn tin tưởng vào sự hiện diện đầy quyền năng và tình thương của Chúa, nhờ đó chúng ta an tâm đi trọn cuộc hành trình để tới bến bình an.

Về Ban biên tập

Hãy kiểm tra thêm

Từ bên trong ra ngoài

“Không có gì từ bên ngoài vào trong con người lại có thể làm cho …

Chúa Tim Tôi

      Tin mừng: Lc 15, 1-10 Các người thu thuế và các người …

Nhìn Xa Một Chút

    Tin mừng: Lc 16, 1-8 Đức Giê-su còn nói với các môn đệ …

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.