Cha Nói Với Con

Con yêu của cha,

Hôm nay cha muốn kể cho con một câu chuyện, câu chuyện không dài, cũng chẳng cần lời hoa mỹ. Chỉ là đôi lời từ trái tim của một người cha, mong con nghe và ghi nhớ.

Cha sinh ra ở miền núi này, nơi bầu trời xanh biếc bao trùm những đỉnh núi cao, nơi tiếng gió rừng hòa cùng tiếng cồng chiêng vang vọng. Nhưng cũng nơi đây, cha lớn lên mà chưa một ngày được ngồi dưới mái trường, cầm trên tay một quyển sách hay biết cái chữ tròn méo ra sao. Cha chỉ biết bán lưng cho trời, bán mặt cho đất, để kiếm từng hạt gạo, từng bữa ăn cho gia đình.

Con biết không, những lần cha ốm đau, phải đi tìm thầy thuốc ở nơi xa, cha chỉ biết ngồi đợi, lặng nhìn những con chữ trên bảng hiệu mà lòng đầy bất lực. Cha không đọc được tên của thuốc, không hiểu lời dặn của bác sĩ. Những lúc đó, cha chỉ ao ước: “Giá mà mình biết chữ, giá mà có ai đó chỉ giúp cha…”

Vì thế, cha ước mơ con sẽ khác. Cha mong con được cắp sách đến trường, được học cái chữ, để hiểu biết nhiều điều hơn cha. Cha không muốn con phải sống trong cái vòng luẩn quẩn của nghèo khó và thiếu tri thức. Cha muốn con có thể chỉ cho cha phòng khám bệnh khi cha già yếu, đọc cho cha những điều cha không biết.

Con yêu, học chữ không phải để cha tự hào, mà là để con mở ra cánh cửa của chính mình. Biết chữ, con sẽ biết cách bảo vệ sức khỏe, biết cách giúp đỡ mọi người, và biết cách sống một cuộc đời ý nghĩa.

Cha không cần con trở thành người giàu có, cũng không cần con trở thành người nổi tiếng. Cha chỉ mong, ngày nào đó, khi cha cần đi khám bệnh, con có thể dẫn cha đến đúng nơi, giúp cha hiểu những gì bác sĩ nói. Và hơn thế nữa, cha mong con có thể dùng tri thức của mình để giúp đỡ bà con trong bản, để mọi người không phải sợ hãi khi đối diện với bệnh tật và chữ nghĩa lạ lẫm.

Con đường phía trước sẽ không dễ dàng đâu con. Học chữ không chỉ là ngồi nghe thầy cô giảng, mà còn là biết kiên trì, nhẫn nại và vượt qua những khó khăn. Nhưng con hãy nhớ, cha và mẹ luôn đứng phía sau con, luôn là điểm tựa vững chắc để con tiến bước.

Những ngày sớm mai, khi cha lại ra rẫy, cõng trên vai cái cuốc nặng trĩu, cha không thấy mệt. Vì cha biết rằng, mỗi giọt mồ hôi rơi xuống là để đổi lấy quyển vở mới, cây bút mới cho con. Những lúc mẹ nhịn bớt phần ăn ngon, cũng chỉ để dành cho con có sức đi học, có đôi dép ấm áp trong những ngày mưa lạnh.

Con à, cha không biết diễn đạt nhiều, nhưng điều cha muốn nói đơn giản lắm: “Hãy cố gắng học chữ, để chỉ cho cha phòng khám bệnh.” Và quan trọng hơn, hãy học chữ để làm người. Làm người tử tế, biết ơn, và sống một cuộc đời đáng sống.

Cha yêu con, nhiều hơn những gì cha có thể nói.

Cha của con,

Một người không biết chữ, nhưng đặt trọn niềm tin nơi con.

Về Ban biên tập

Hãy kiểm tra thêm

Cau RơGơi Pañ SơNa Tam Sre

Tam tŭ ngai, cau gen lòt sùm jòi sềm tơ-gah sre. Khai rơgơi ngăn pañ …

Bàr Nă Oh Mi Lòt Sơn Pàm Lời Geh Ka

  Bàr nă ŏh mi khai lòt sơn pàm tam dà rơbòng sre. Bàr nă …

Người Chrau hay Jro và Churu có phải là một ?

Có lẽ, nhiều người sẽ nhầm lần hai cộng đồng này là một tộc người …