Tin mừng: Mc 10,17-27
Đức Giêsu vừa lên đường, thì có một người chạy đến, quỳ xuống trước mặt Người và hỏi: “Thưa Thầy nhân lành, tôi phải làm gì để được sự sống đời đời làm gia nghiệp?”
Đức Giêsu đáp: “Sao anh nói tôi là nhân lành? Không có ai nhân lành cả, trừ một mình Thiên Chúa. Hẳn anh biết các điều răn: Chớ giết người, chớ ngoại tình, chớ trộm cắp, chớ làm chứng gian, chớ làm hại ai, hãy thờ cha kính mẹ.”
Anh ta nói: “Thưa Thầy, tất cả những điều đó, tôi đã tuân giữ từ thuở nhỏ.”
Đức Giêsu đưa mắt nhìn anh ta và đem lòng yêu mến. Người bảo anh ta: “Anh chỉ thiếu có một điều, là hãy đi bán những gì anh có mà cho người nghèo, anh sẽ được một kho tàng trên trời. Rồi hãy đến theo tôi.”
Nghe lời đó, anh ta sa sầm nét mặt và buồn rầu bỏ đi, vì anh ta có nhiều của cải. Đức Giêsu rảo mắt nhìn chung quanh, rồi nói với các môn đệ: “Những người có của thì khó vào Nước Thiên Chúa biết bao!”
Nghe Người nói thế, các môn đệ sững sờ. Nhưng Người lại tiếp: “Các con ơi, vào được Nước Thiên Chúa thật khó biết bao! 25 Con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu vào Nước Thiên Chúa.”
Các ông lại càng sửng sốt hơn nữa và nói với nhau: “Thế thì ai có thể được cứu?”
Đức Giêsu nhìn thẳng vào các ông và nói: “Đối với loài người thì không thể được, nhưng đối với Thiên Chúa thì không phải thế, vì đối với Thiên Chúa mọi sự đều có thể được.”
Suy niêm: Bàp Vincente K’Brèp
CẬY VÀO CHÚA
Một chú chim không tài nào có thể bay lượn trên bầu trời tự do nếu chân nó bị trói vào đầu một sợ dây mà đầu kia trói vào cột móc. Chúa Giêsu đã đến thế gian này để cắt sợi dây cột chân chúng ta, nhưng chúng ta có cho Ngài cắt không?
Thật thế, hôm nay thánh Marcô kể lại có một thanh niên tốt lành, anh giữ luật Môsê hết chỗ chê, nhưng anh chưa thấy thỏa lòng. Anh đến gặp Chúa Giêsu để xin Ngài chỉ dẫn, vì Ngài có thể chỉ dẫn và làm cho anh được thỏa lòng. Khi Chúa Giêsu nói anh về bán tất cả tài sản rồi đem cho người nghèo, anh sẽ có một kho tàng trên trời, rồi đi theo Ngài. Chúa Giêsu đã muốn cởi trói ra và ban tự do của con cái Chúa cùng cơ hội để anh đi theo Ngài. Tuy nhiên, anh buồn rầu bỏ đi vì anh còn gắn bó với của cải. Người ta thích sự sống đời đời nhưng lại không dám bỏ đi những sự tạm thời.
Tình trạng của chúng ta khi chịu Phép Rửa tội, chúng ta đã được Chúa ban tự do, nhưng sau đó chúng ta lại cứ phạm tội. Khi phạm tội, chúng ta làm mất đi ân sủng và để cho quỷ dữ, sự ác cướp bóc tàn phá linh hồn. Chúng ta cũng rơi vào hoàn cảnh của anh chàng thanh niên giữ lề luật của Chúa chứ chưa theo Chúa. Chúa cho lề luật để giúp chúng ta biết mình đang ở trong nhà, trong ân sủng của Chúa hay đang trong tay kẻ thù, trong sự nguy hiểm. Anh ta giữ luật chẳng khác chi như đang đu cánh cửa mà chưa vào nhà. Phải bỏ cánh cửa xuống để bước vào trong nhà. Bởi đó, Chúa Giêsu không muốn bất kỳ thứ gì trói buộc khiến chúng ta không được tự do để đi theo Ngài. Chúa biết rõ chúng ta đang bám vào của phù vân hay đang đi theo Ngài. Lý do chúng ta còn bám vào của phù vân vì chúng ta chưa gặp, chưa cảm được Đức Khôn Ngoan của Thiên Chúa. Chúng ta chưa cảm như tác giả trong Sách Khôn Ngoan: vì mọi thứ vàng đem so sánh với nó thì kể như hạt cát nhỏ bé, và bạc đem để trước nó thì kể như đất bùn.Tôi yêu quý sự khôn ngoan hơn sức khoẻ và sắc đẹp, tôi lấy nó làm hơn được sự sáng, vì sự sáng của nó không hề tắt. Tất cả mọi sự tốt lành đều đến cùng tôi làm một với nó, và nhờ tay của nó, tôi được đoan chính không kể xiết.
Xin Chúa ban cho chúng ta lòng can đảm dám buông bỏ, để có tự do và thanh thoát khi sử dụng của cải đời này. Chớ gì chúng ta cảm nếm sự ngọt ngào êm dịu của Đức Khôn Ngoan, để chúng ta ngày càng gắn bó với thực tại trên trời.