Ngày xưa, các loài hổ, báo và mèo là ba cậu cháu. Mèo là cậu, hổ và báo là cháu. Chúng rất thân thiết với nhau.
Một lần nọ, hổ và báo đi săn và bắt được một con nai rừng. Mang nai về nhà, hổ và báo nói với mèo cậu của mình: “Cậu xem, chúng cháu bắt được nai rồi, tối nay sẽ mở tiệc ăn mừng, nhưng chúng ta không có lửa để nấu nướng, vậy cậu giúp chúng cháu đi xin lửa từ buôn làng của con người đi.”
Như mọi khi, công việc đi săn và phân vụ các công việc để mở tiệc ăn mừng luôn có sự đồng và cộng tác nhịp nhàng giữa cậu và cháu. Vì vậy lần này, mèo cậu đi xin lửa từ buôn làng của con người.
Mèo ta đến ở nhà của một gia đình nọ mới đi đánh bắt cá về và đang nướng những con cá trên bếp than đỏ hồng. Mèo vào nhà và xin lửa, chủ nhà niềm nở và ban cho. Nhưng sương cá được lửa cháy thơm phức bên bếp hồng làm cho cậu mèo ngây ngất. Cậu ta không kìm hãm được sự thèm thuồng và đã nhặt lên mà thưởng thức một cách mải mê.
Không may thay, trời đất đen ngịt trong vòng bảy ngày bảy đêm. Và khi trời đã sáng cậu mèo không còn nhớ đường để quay về ăn mừng với hai đứa cháu của mình nữa.
Kể từ giờ phút đó, cậu mèo ở trong nhà của con người cho đến ngày nay.