Cánh cửa luôn mở

Tin mừng: Mt 26, 14-25

14 Bấy giờ, một người trong Nhóm Mười Hai tên là Giu-đa Ít-ca-ri-ốt, đi gặp các thượng tế mà nói: 15 “Tôi nộp ông ấy cho quý vị, thì quý vị muốn cho tôi bao nhiêu.” Họ quyết định cho hắn ba mươi đồng bạc.

16 Từ lúc đó, hắn cố tìm dịp thuận tiện để nộp Đức Giê-su.

17 Ngày thứ nhất trong tuần bánh không men, các môn đệ đến thưa với Đức Giê-su: “Thầy muốn chúng con dọn cho Thầy ăn lễ Vượt Qua ở đâu ?”

18 Người bảo: “Các anh đi vào thành, đến nhà một người kia và nói với ông ấy: “Thầy nhắn: thời của Thầy đã gần tới, Thầy sẽ đến nhà ông để ăn mừng lễ Vượt Qua với các môn đệ của Thầy.”

19 Các môn đệ làm y như Đức Giê-su đã truyền, và dọn tiệc Vượt Qua.

20 Chiều đến, Đức Giê-su vào bàn tiệc với mười hai môn đệ.

21 Đang bữa ăn, Người nói: “Thầy bảo thật anh em, một người trong anh em sẽ nộp Thầy.”

22 Các môn đệ buồn rầu quá sức, lần lượt hỏi Người: “Thưa Ngài, chẳng lẽ con sao ?”

23 Người đáp: “Kẻ giơ tay chấm chung một đĩa với Thầy, đó là kẻ nộp Thầy.

24 Đã hẳn Con Người ra đi theo như lời đã chép về Người, nhưng khốn cho kẻ nào nộp Con Người: thà nó đừng sinh ra thì hơn!”

25 Giu-đa, kẻ nộp Người cũng hỏi: “Ráp-bi, chẳng lẽ con sao ?” Người trả lời: “Chính anh nói đó!”

Suy niệm: Bàp Vincente K’ Brèp

Từ Chúa Nhật Lễ Lá, trong Kinh Trưa Giờ Sáu, Giáo Hội sẽ cho chúng ta lặp lại câu điệp ca: Tôi biết chiên của tôi và chiên tôi biết tôi, […], nên tôi hy sinh cả tính mạng vì đoàn chiên. Chúng ta sẽ thấy Chúa Giêsu, Mục Tử Nhân Lành đi tìm kiếm con chiên lạc của Ngài như thế nào.

Trong các ngày của Tuần Thánh, có hai khuôn mặt nổi bật trong nhóm Mười Hai là của Giuđa Iscariô và của Phêrô. Hôm nay, chúng ta chỉ dừng lại nơi khuôn mặt của Giuđa Iscariô, không phải để truy sát ông nhưng là để chiêm ngắm tình yêu nơi trái tim của vị Mục Tử Nhân Lành. Thánh sử Gioan chú thích về Giuđa Iscariô, sau khi ông phản đối việc làm của cô Maria: Hắn nói thế không phải vì lo lắng cho người nghèo khó đâu, mà vì hắn là tên trộm cắp, lại được giữ túi tiền, nên bớt xén các khoản tiền người ta bỏ vào đó. Hôm nay, Tông Đồ Matthêu nói rõ cho chúng ta biết: … Giuđa Iscariô, đi gặp các thượng tế và thưa với họ: “Các ông cho tôi bao nhiêu, tôi nộp Người cho các ông? Họ liền ấn định cho ba mươi đồng bạc. Giuđa đã để mình lún sâu vào đam mê tiền bạc điều mà Chúa Giêsu luôn cảnh báo: anh em không thể làm tôi hai chủ, và Giuđa đã yêu tiền bạc hơn là Chúa Giêsu.

Phần Chúa Giêsu, Người đã lần mò dấu vết và gặp Giuđa, một con chiên bị lạc vì tiền bạc. Chúa Giêsu biết rõ mọi sự, Người thấu suốt lòng dạ và âm mưu mà Giuđa đang thực hiện, nhưng Chúa Giêsu đối xử với Giuđa bằng một tình yêu cho đến tận cùng. Chúa không bỏ qua những dịp may để cảnh tỉnh và giúp cho Giuđa hồi tâm. Dĩ nhiên, vì là thủ quỹ, Chúa đã giao cho ông để chuẩn bị Lê Vượt Qua, chính ông cũng tham dự vào tinh thần hiệp thông huynh đệ của buổi lễ đó. Rồi những lời Chúa Giêsu cảnh tỉnh: có một người trong các con sẽ nộp Thầy. Lời đó đã đi vào làm các môn đệ khác u sầu nhưng Giuđa vẫn tỉnh bơ. Thấy chưa có tác dụng Chúa thêm một lời mạnh mẽ hơn: thà kẻ đó đừng sinh ra thì hơn! Vậy mà Giuđa vẫn giả vờ với Chúa: Thưa Thầy, có phải con chăng? Chúng ta có thể cầm lòng được sao khi Chúa vẫn nói: Ðúng như con nói, Chúa gọi ông là con. Ôi làm sao chúng ta có thể cảm được nỗi đau xé lòng của một Thiên Chúa cao cả đã quỳ xuống rửa chân, phục vụ ơn cứu độ đến cùng như thế lại bị thụ tạo khước từ.

Lạy Chúa Giêsu, xin ban cho con ơn nghèo khó để gìn giữ lòng con khỏi mọi dính bén với của cải, và xin đừng để tiền bạc làm con mù quáng.

Về Ban biên tập

Hãy kiểm tra thêm

Từ bên trong ra ngoài

“Không có gì từ bên ngoài vào trong con người lại có thể làm cho …

Chúa Tim Tôi

      Tin mừng: Lc 15, 1-10 Các người thu thuế và các người …

Nhìn Xa Một Chút

    Tin mừng: Lc 16, 1-8 Đức Giê-su còn nói với các môn đệ …

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.