Con rắn của biển đã hứa chiến đấu với con rắn của dòng sông lớn. Đó là vì một cuộc tranh giành giữa biển và dòng sông lớn mà chúng đã hẹn nhau để giao chiến. Biển muốn di chuyển lên tận sông dà dờng (dòng sông lớn). Con rắn của dòng sông gắn một chiếc chuông vào mình; con rắn của biển cũng gắn một chiếc chuông. Chúng hẹn nhau sáu ngày, ngày thứ bảy sẽ là ngày chiến đấu. Con rắn của dòng sông gắn một chiếc chuông vào đuôi, con rắn của biển gắn vào cổ. Con rắn của biển đi để chiến đấu với con rắn của dòng sông lớn, di chuyển lên sông Da-dờng.
Từ xa, nó nghe thấy tiếng chuông của con rắn của dòng sông, nhưng vẫn còn rất xa; nó nghĩ: “Kẻ kia còn xa lắm; nó chưa đến; chúng ta hãy dừng lại để nghỉ ngơi.” Nhưng khi con rắn của dòng sông vừa đến, nó cắn con rắn của biển vào cổ. Con rắn của biển bị thương; nó chạy đi rất xa, trở về bờ biển của mình, gần chợ lớn, Tam drà dờng; trong khi con rắn của dòng sông trở về dòng sông lớn của nó.
Bài học nhân sinh:
Câu chuyện về cuộc chiến giữa con rắn của biển và con rắn của dòng sông lớn không đơn thuần chỉ là một truyền thuyết, mà còn ẩn chứa nhiều triết lý nhân sinh của người xưa.
Trước hết, nó phản ánh sự đối đầu giữa hai thế lực thiên nhiên – biển cả và sông lớn. Trong tư duy dân gian, biển tượng trưng cho sự rộng lớn, bao la nhưng cũng đầy tham vọng, luôn muốn lấn chiếm và mở rộng. Trong khi đó, dòng sông đại diện cho sự bền bỉ, kiên trì và gắn bó với vùng đất mà nó chảy qua. Cuộc xung đột giữa chúng không chỉ đơn thuần là câu chuyện về tự nhiên, mà còn ẩn dụ về những mâu thuẫn trong xã hội loài người – sự tranh giành quyền lực, lãnh thổ và ảnh hưởng giữa các thế lực.
Câu chuyện cũng nhấn mạnh về sự mưu trí và chiến thuật trong chiến đấu. Con rắn của dòng sông khôn ngoan hơn khi gắn chuông vào đuôi, tạo ra âm thanh từ xa khiến đối thủ chủ quan. Trong khi đó, con rắn của biển lại mang chuông trên cổ, để lộ vị trí và trở nên dễ bị tấn công. Đây là bài học sâu sắc về việc dùng trí tuệ để chiến thắng kẻ mạnh hơn. Trong cuộc sống, kẻ thông minh không nhất thiết phải là kẻ mạnh nhất, nhưng biết cách tận dụng thời cơ, hiểu rõ đối thủ thì có thể giành được phần thắng.
Bên cạnh đó, câu chuyện còn chứa đựng bài học về sự cẩn trọng. Con rắn của biển, vì quá tự tin và chủ quan, đã không đề phòng mà dừng lại nghỉ ngơi. Chính sự lơ là đó đã khiến nó bị tấn công bất ngờ và nhận lấy thất bại. Người xưa nhắc nhở rằng, trong cuộc sống, dù ở vị thế cao hay thấp, nếu mất cảnh giác, ta có thể dễ dàng gục ngã trước những tình huống không lường trước.
Cuối cùng, hình ảnh con rắn của biển bị thương phải rút lui về nơi xuất phát, trong khi con rắn của sông trở về vùng nước của nó, gợi lên tư tưởng về sự cân bằng trong tự nhiên và xã hội. Biển không thể chiếm lĩnh sông, và sông cũng không thể tràn ra biển hoàn toàn. Đây có thể là một cách nhìn về sự ổn định, rằng mọi thứ đều có trật tự riêng, và sự tham vọng quá mức đôi khi chỉ dẫn đến thất bại.
Tóm lại, câu chuyện này không chỉ kể về cuộc chiến giữa hai con rắn, mà còn phản ánh những bài học sâu sắc về trí tuệ, chiến thuật, sự cẩn trọng và giới hạn của tham vọng – những quan niệm nhân sinh đã được người xưa đúc kết từ bao đời.