Tin mừng: Lc 24,35-48
35 Còn hai ông thì thuật lại những gì đã xảy ra dọc đường và việc mình đã nhận ra Chúa thế nào khi Người bẻ bánh.
36 Các ông còn đang nói, thì chính Đức Giê-su đứng giữa các ông và bảo: “Bình an cho anh em!” 37 Các ông kinh hồn bạt vía, tưởng là thấy ma. 38 Nhưng Người nói: “Sao lại hoảng hốt ? Sao lòng anh em còn ngờ vực ? 39 Nhìn chân tay Thầy coi, chính Thầy đây mà! Cứ rờ xem, ma đâu có xương có thịt như anh em thấy Thầy có đây ?” 40 Nói xong, Người đưa tay chân ra cho các ông xem. 41 Các ông còn chưa tin vì mừng quá, và còn đang ngỡ ngàng, thì Người hỏi: “Ở đây anh em có gì ăn không ?” 42 Các ông đưa cho Người một khúc cá nướng. 43 Người cầm lấy và ăn trước mặt các ông.
44 Rồi Người bảo: “Khi còn ở với anh em, Thầy đã từng nói với anh em rằng tất cả những gì sách Luật Mô-sê, các Sách Ngôn Sứ và các Thánh Vịnh đã chép về Thầy đều phải được ứng nghiệm.”
45 Bấy giờ Người mở trí cho các ông hiểu Kinh Thánh 46 và Người nói: “Có lời Kinh Thánh chép rằng: Đấng Ki-tô phải chịu khổ hình, rồi ngày thứ ba, từ cõi chết sống lại;
47 phải nhân danh Người mà rao giảng cho muôn dân, bắt đầu từ Giê-ru-sa-lem, kêu gọi họ sám hối để được ơn tha tội. 48 Chính anh em là chứng nhân về những điều này.
Suy niệm: Bàp Vincente K’ Brèp
BÌNH AN VÀ THA THỨ
Nếu sự bất tuân của ông bà nguyên tổ đã đóng lại cửa trời, con người co cụm khép mình lại trong cái vỏ bọc của cái tôi và vỏ bọc của vật chất, thì sự vâng phục của Chúa Giêsu đến nỗi chết trên thập giá và Phục Sinh vinh quang đã mở ra cho nhân loại niềm hy vọng lên tới trời cao. Các môn đệ là những người đầu tiên nhận ơn tha thứ và bình an mà Chúa Phục Sinh đem đến để trở thành chứng nhân cho mọi người.
Sau những lần tỏ mình riêng lẻ với cô Maria Mađalêna, với các bà, với ông Simon Phêrô và với hai môn đệ trên đường về Emmaus. Thì hôm nay, Đấng Phục Sinh đã ưu ái tỏ mình ra cho mọi người đang tụ họp: thì Chúa Giêsu hiện ra đứng giữa họ và phán: “Bình an cho các con! Này Thầy đây, đừng sợ”. Chúng ta hãy cảm nếm lời chúc bình an và lời trấn an còn nóng hổi của Đấng Phục Sinh. Lời đó phát ra từ chính Chúa Giêsu, Đấng đã bị các kỳ lão, luật sĩ kết án và đóng đinh trên thập giá. Đấng mà chính các môn đệ đã phản bội, chạy trốn và chối bỏ thì nay đang đứng trước mặt các ông nói lời chúc bình an và đừng sợ. Làm sao các môn đệ lẫn chúng ta có thể không vui mừng vì được chính Thiên Chúa hằng sống yêu thương, Ngài không chấp tội để trả thù kết án nhưng là tha thứ. Lời đó không chỉ được viết ra trong Kinh Thánh nhưng đã được Chúa Giêsu hoàn tất và tiếp tục nói với chúng ta qua thừa tác viên của Ngài trong Hội Thánh.
Phần chúng ta, hãy làm chứng cho tình yêu tha thứ của Đấng Phục Sinh như Ngài đã truyền dạy: Ðấng Kitô sẽ phải chịu thương khó và ngày thứ ba Người sẽ từ cõi chết sống lại. Rồi phải nhân danh Người rao giảng sự thống hối và sự ăn năn để lãnh ơn tha tội cho muôn dân, bắt đầu từ thành Giêrusalem. Còn các con, các con sẽ làm chứng nhân về những điều ấy. Để nói về tình thương tha thứ chính chúng ta phải là người cảm được sự yêu thương và tha thứ từ Thiên Chúa trước tiên. Như thánh Phêrô có kinh nghiệm được Chúa Phục Sinh tha thứ khi đã trở lại, ngài trở thành người củng cố đức tin cho anh em trong cộng đoàn và trở thành người rao giảng Tin Mừng cứu độ của Thiên Chúa. Ngài nói: Vậy anh em hãy sám hối và trở lại cùng Thiên Chúa, để Người xoá bỏ tội lỗi cho anh em.
Tha thứ và bình an là ơn ban nhưng không của Thiên Chúa, nhưng sẽ chẳng đến nếu chúng ta không đáp lại bằng đức tin.