K’ Kồng từ nhỏ đã sống trong vòng tay yêu thương của gia đình và buôn làng, nơi niềm tin và truyền thống không chỉ là điều nghe thấy mà còn là điều cảm nhận được, thấm đượm trong từng khoảnh khắc của cuộc sống. Ngay từ giây phút K’ Kồng cất tiếng khóc chào đời, niềm tin đã được dệt nên qua những trang lễ nghi mà gia đình và cộng đồng dành cho anh. Những nghi thức trang trọng diễn ra dưới sự chứng kiến của các bậc trưởng lão, với mục đích gắn kết cuộc sống của đứa trẻ với những yếu tố thiêng liêng và cao cả hơn cả sự hiện diện của con người trên thế gian này.
Khi còn là một đứa bé thơ được bế bởi vòng tay của mẹ, K’ Kồng được nghe những lời ru êm đềm, nhưng không chỉ là những lời hát thông thường mà còn là những câu chuyện về Yàng, tổ tiên và mối liên hệ không thể tách rời giữa con người và thiên nhiên. Mỗi lần mẹ ru anh, là một lần anh được đưa vào mối tình của Yàng – các Thần linh mà dân làng thờ kính và luôn cầu nguyện. Mẹ anh không chỉ ru con ngủ, mà còn gửi gắm vào lòng anh niềm tin, sự nối kết đất với trời, với tổ tiên và với các Yàng.
Lớn lên trong không gian rừng núi hùng vĩ, K’ Kồng trải qua những ngày tháng bên cạnh cha mẹ và cộng đồng, tiếp nhận truyền thống qua những câu chuyện được kể bên bếp lửa, những lễ nghi mà cả làng cùng nhau thực hiện. Những lễ hội, những nghi thức tế lễ hướng về tổ tiên và các Yàng đều mang theo một ý nghĩa sâu sắc về sự kết nối giữa con người và vũ trụ. Đó là niềm tin rằng mọi thứ trong cuộc sống đều có hồn thiêng, có sự sống, và con người chỉ là một phần trong tổng thể vũ trụ bao la.
Niềm tin này không phải là điều xa lạ đối với K’ Kồng, mà trái lại, nó hiện diện trong từng hơi thở của cuộc sống hàng ngày. Đôi khi, trong những buổi chiều vắng, K’ Kồng đi bộ một mình trên những con đường mòn quanh làng, lắng nghe tiếng gió thổi qua cánh rừng hay tiếng nước chảy róc rách từ các con suối, hay chỉ là những làn khói trắng mang theo mùi hương của hạt gạo tỏa bay trên mái nhà tranh mỗi sớm bình minh, những bông hoa nở rộ hai bên đường làng… Chính những khoảnh khắc tự nhiên ấy đã khiến anh nhận ra rằng sự sống không chỉ tồn tại ở những sinh vật hữu hình, mà còn ở những điều vô hình nhưng mạnh mẽ và bí ẩn. Thiên nhiên, đối với K’ Kồng, không chỉ là nơi sinh sống, mà còn chứa đựng sự linh thiêng có hình bóng của Yàng và tổ tiên.
Mỗi khi bộ tộc tổ chức các buổi tế lễ, K’ Kồng đều tham gia với niềm hân hoan và đầy sự hứng khởi. Anh lặng lẽ quan sát cha mình, thủ lĩnh K’ Song, thực hiện các nghi thức trang nghiêm, cảm nhận một sự linh thiêng mà anh biết rằng mình sẽ phải kế thừa một ngày nào đó. Những lời cầu nguyện trước Yàng không chỉ là lời nói, mà còn là sự kết nối tâm hồn với vũ trụ, là cách để con người thể hiện lòng biết ơn và cầu mong sự bảo vệ, chỉ dẫn từ thế giới thần thiêng.
Niềm tin không chỉ nằm trong những nghi thức trang trọng, mà còn len lỏi vào từng hành động đơn sơ nhỏ bé của cuộc sống. Mỗi khi gia đình K’ Kồng tiến hành cầu Thần tế lễ và cầu nguyện trước khi bắt đầu một mùa vụ mới, hay dâng lời cầu xin sự che chở trước khi lên đường đi săn, đó là lúc họ kết nối với Yàng và vũ trụ. Niềm tin không chỉ giúp họ tìm thấy sự bình an trong cuộc sống hàng ngày, mà còn là nguồn sức mạnh để đối mặt với những thử thách khắc nghiệt của thiên nhiên và con người.
Khi K’ Kồng lớn lên, anh bắt đầu tò mò về những điều ngoài bộ tộc của mình. Những thương nhân và kẻ lữ hành đến từ những vùng đất xa xôi kể cho anh nghe về những thế giới khác, những nền văn hóa và niềm tin khác. K’ Kồng bị cuốn hút bởi những câu chuyện đó, nhưng anh cũng nhận ra rằng niềm tin, dù ở bất cứ đâu, đều có một điểm chung – đó là sự kết nối giữa con người với thế giới siêu nhiên, với các Yàng và tổ tiên.
Cuộc sống của K’ Kồng thay đổi khi những người Tơi đến miền cao nguyên. Họ mang theo những món hàng mới lạ và những câu chuyện về thế giới bên ngoài bộ tộc Kòn Cau. Nhưng điều khiến K’ Kồng chú ý hơn cả là những nhà truyền giáo, những người nói về một vị Yàng Duy Nhất, Đấng Emmanuel. Ban đầu, K’ Kồng không hiểu hết được ý nghĩa của niềm tin mới này, nhưng anh cảm nhận được sự khác biệt trong cách sống và ứng xử của những người Tơi này.
Dần dần, K’ Kồng bắt đầu học hỏi từ các nhà truyền giáo và khám phá những điều mới mẻ về niềm tin vào Yàng. Anh nhận ra rằng niềm tin vào một Yàng không chỉ tồn tại trong bộ tộc Kòn Cau, mà còn là một phần thiết yếu của cuộc sống của rất nhiều người trên thế giới. Từ xa xưa, con người đã luôn tìm kiếm những điều cao cả và linh thiêng hơn, và niềm tin là cách để họ kết nối với những điều ấy.